Nhân đang ngồi trong nhà nghỉ ngợi,thấy con gái về,lảo chỉ nhướng mắt nhìn…không buồn hỏi 1 câu…

-Ba không muốn biết kết quả à?Trang nhìn ba mình cười đắc ý…

-Không phải như ba nói sao…lảo Tấn nhất định phủi sạch quan hệ với chúng ta rồi chứ gì…

-Hahaha..phải thì phải…lúc đầu thôi…nhưng sau đó thì khác,bây giờ ba yên chí đi,lảo Tấn không chạy khỏi bàn tay của tôi đâu…Trang cười đắc ý…

-Hả?con đã làm gì rồi?

Bí thư Nhân mặc dù đã đoán được ít nhiều nhưng cũng hỏi…

-Còn hỏi?đàn ông ai cũng vậy mà…chỉ cần cho hắn thỏa mãn thì mình nói sao hắn cũng nghe thôi…Trang mặt lẵng lơ nhìn ba mình nói không một chút e dè…

-Thiệt?Bí thư Nhân nghe con gái nói ,mặt lảo liền hớn hở…nếu như lời Trang nói…có thể sai khiến được lảo Tấn kia thì hay lắm..có nhiều việc cần phải có sự đồng thuận của Phó Chủ tịch Tấn mới được ‘đa số’ trong hội nghị thường ủy huyện…

Như vậy,mặc dù mất ô dù nhưng tạm thời công việc vận hành của huyện sẻ không là vấn đề…nhưng phải nhanh chóng tìm chổ dựa khác mới được…

-Hahaha..lần nầy con làm thiệt tốt lắm…à…như vậy thằng Tài…

-hắn là hắn…lảo Tấn là lảo Tấn…ba yên chí đi…Trang khoát tay hùng hồn như nử tướng quyết định mọi việc…

-hahaha ba biết con giỏi mà…Nhân nịnh nọt…mọi chuyện tạm thời coi như được giải quyết…tâm tình thư thái…liếc nhìn con gái,cặc trong quần lảo cương cứng lên…Bí thư Nhân cười dâm dục:

-hahaha….hồi sáng.hết hồn..thiệt mất hứng…hay là…

Trang liếc ba mình…không trực tiếp trả lời,quay mình bước vào trong:

-Trờ nóng quá…đi tắm cái cho mát..

-hahaha…ừ…đúng đúng…nóng quá..tắm chung đi…hahaha…

Nhân nhanh chóng thoáy y trần truồng,người lảo từ ngực đến bụng đầy lông lá như con đười ươi…Nhân có giòng máu lai ấn độ đã 3 đời…anh chị em lão thì bình thường nhưng trên người lảo thì nét lai thấy rỏ…không những vậy Trang cũng có đường nét lai ấn…ngoài nước da ngâm ngâm đen,lông lồn rất rậm rạp nhưng cũng may được cắt tĩa rất kỷ lưỡng…không biết là tác phẫm nghệ thiật của ai…

Nhân bước vào phòng tắm…Trang đang chống hai tay vào tường,mông chĩa ra chờ đợi…trên làn da mông còn đọng vài giọt nước chứng tỏ vừa được rửa kỷ càng.Nhân Bí thư hai mắt sáng rực,cặc cứng ngắt nhưng không vội vàng đút vào dập…lảo từ từ ngồi xuống áp miệng vào phía sau…

Nhân không chỉ thích bú lồn lại còn ghiền bú liếm đít…lảo có thể say sưa bú liếm hai chổ nầy hàng giờ…đây là tử huyệt của Trang,nàng rất ghiền được người bú liếm nhất là lổ đít…không ai có thể bì với Nhân về điểm nầy…Tài so với Bí thư Nhân thua xa…nhưng bù lại Bí Thư Nhân đụ như gà…Tài thì rất dai sức…

*

* *

Chủ tịch Phong nhàn hạ ngồi câu cá…Duệ,Giám đốc sở CA tỉnh ngồi bên cạnh miếng phì phà điếu thuốc, giửa hai người là cái bàn nhỏ,trên bàn một dỉa đậu phọng,một ít nem chua và hai chai bia Sài Gòn…

-Hút thuốc nhiều không tốt…nếu cai được thì cai đi…Chủ tịch Phong bình thản nói.

-Nói thì dể…làm thì khó…tôi đã thử mấy lần rồi,được hai ba ngày là tối đa..sau đó còn hút nhiều hơn…đã mấy chục năm rồi…nói bỏ là bỏ sao…Duệ than thở…cầm chai bia lên tu một hớp dài ra chiều khoan khoái…

-Anh cãm thấy không thoãi mái à?Chủ tịch Phong nheo mắt nhìn người bạn già đã sát cánh bên cạnh mình hai chục năm qua…

-Cũng là anh hiểu tôi nhất…nhìn thấy lảo già kia thay vào chổ của Lại Đức Quang…tôi thật không thấy thoãi mái chút nào…Duệ tức giận…lẻ ra phải là lảo.

-Đối với tôi là chuyện xấu nhưng đối với anh thì chưa chắc…Chủ tịch Phong nheo mắt nhìn ra xa bên kia bờ sông chậm rãi nói…

-hả? Ý của anh là sao?chúng ta dù sao cũng chung một chiếc thuyền…làm sao có thể như vậy được?

-Nà…nghỉ kỷ đi…lảo già Học Hửu với chúng ta có nhiều ân oán…lần nầy nếu có dịp lảo sẻ cắn không tha hai người chúng ta….nhưng người mà lảo muốn đối phó nhiều nhất chính là tôi…vì vậy đối với tôi chính là chuyện xấu…nhưng chỉ cần tôi cẩn thận ứng phó thì chưa chắc lảo có thể làm được gì…hahaha…hai năm sau,lảo Phúc rời khỏi đây,tôi thượng vị thì cái vị trí của tôi…Duệ à…anh có nhiều cơ hội hơn lảo Hửu…chỉ cần anh không phạm sai lầm nghiêm trọng…

Hai mắt Duệ sáng ngời:

-Cũng phải..bây giờ lảo Hửu coi như được thăng chức…hai năm sau khó mà thăng chức được nửa….tệ lắm cũng phải chờ 5 năm…như vậy…như vậy…

-Vì vậy tôi mới nói lúc đó anh có nhiều cơ hội ngồi vào cái ghế của tôi…có phải không?hahaha…có điều là từ đây đến đó phải cố gắng tập ‘Thái cực quyền’ cho nhiều một chút.

-hả?cái gì ?’Tháí cực quyền? Duệ ngây ngô hỏi.

-Nguyên tắc của Thái cực quyền là ‘tứ lạng bát ngàn cân,lấy tỉnh chế động’…nói nôm na là tránh nặng tìm nhẹ…dù cho lảo Hửu sau nầy có công kích cở nào đi nửa….chúng ta không cần phải nóng giận…cứ coi như không có gì…có hiểu không?Phong Chủ tịch điềm đạm giải thích…

-Hahaha…triết lý cao siêu vậy tôi không hiểu cũng không cần hiểu…tôi chỉ biết là anh nói sao thì tui làm vậy…Vậy là được rồi…

Duệ được dịp thêm một lần nửa vuốt đuôi ngựa….

-Hahaha…anh đó…

Phong Chủ tịch lắc đầu mĩm cười..đây là điễm lảo thích nhất ở người bạn cũng là thuộc hạ nầy…

-Cây đổ..bầy khỉ tan…đám thuộc hạ của lảo Quang…anh để ý coi ai có thể dùng được…đừng để tiện nghi cho Lương Học Hửu…

-À…điểm nầy tôi biết…cũng đang để ý…à anh thấy cái lảo Định ra sao?

-hắn?sau lảo Quang,chỉ sợ ba bãy hai mốt ngày lảo Định nầy cũng rụng theo thôi…cái vụ con lảo Quang được đề bạt vào chức vụ trưởng phòng củng chính từ lảo mà ra…phải có trách nhiệm mà.

-Vậy..vậy cái vị trí đó…chúng ta bỏ qua sao? Duệ ra vẻ tiếc nuối…

-Đã nói với anh rồi…bây giờ không phải là lúc tranh giành…phải bảo tồn thực lực…hơn nửa nếu tranh giành chưa chắc giành được.

-Biết…tôi biết chứ…chỉ tiện mồm nói thôi…anh biết tánh tôi mà…Duệ phân bua…

-Tên thư ký của lảo Quang…để ý một chút…hắn là một nhân tài…Chủ tịch Phong bình thản nói…

-Hả?được…tôi sẻ tìm cách cho hắn đến gần mình..chiêu dụ hắn.Duệ gật gù…

-Nghe nói hắn sắp cưới vợ…còn nghe nói vợ sắp cưới cũng là hoa khôi gì đó…

Giọng điệu Chủ tịch Phong lững lờ điềm đạm…Duệ bừng tỉnh,cười thầm…hiểu rồi…lảnh đạo có ý với vợ của Lý Bình thư ký vậy mình tìm cách giúp lảnh đạo toại nguyện vậy…dể thôi mà…thời buổi nầy đưa ra một chút lợi lộc…cho hắn một vị trí nào đó quyền lực một chút…hắn sẻ động tâm thôi mà…hahaha..lảnh đạo vừa mắt chắc là không tệ đâu,lảnh đạo vớt ‘nước đầu’ biết đâu mình có cơ hội vớt nước sau…

Theo sát lảnh đạo mấy chục năm,Duệ quả nhiên đoán đúng tâm trạng của Phong Chủ tịch….Có lần trong một lể hội từ thiện,lảo đã thấy Lý Bình cùng vợ sắp cưới…Phong Chủ tịch thèm rỏ dãi…tiếc là không có cơ hội…Ngày nay,lảo Quang hạ đài…nếu có thể đưa tay đón nhận Lý Bình về phía mình…trước hết cho hắn nhiều quyền lợi và quyền lực sau đó từ từ tìm cách gạ đụ vợ sắp cưới hắn…có lý nào hắn từ chối?mồi đã cắn rồi trừ khi muốn mất hết?nghỉ tới đó Phong Chủ tịch thấy phấn khởi lên nhiều…hình bóng yêu kiều kia hiện lên trong đầu khiến lảo thầm nuốt nước bọt…

Như thường lệ …Lý Bình gỏ cửa nhè nhẹ,chờ đợi khoãng vài giây, thấy không có động tỉnh gì,hắn đẩy cửa bước vào…đặt ly trà nóng lên bàn của Lại Đức Quang ,đứng qua 1 bên chờ Chủ tịch Quang dặn dò…

-Tôi đã có sắp xếp…chuyện của cậu nếu không có chuyện gì lớn,tôi nghỉ chậm lắm là nửa tháng sau cậu sẻ được điều động làm Chủ tịch huyện Ô môn…

Lại Đức Quang sau khi hớp một ngụm trà bình thản nhìn thư ký Bình nói.Lảo nghỉ Lý Bình chắc cũng nghe ít nhiều về lời đồn đãi …thôi thì cho hắn biết để hắn khỏi lo âu…Bấy lâu nay Lý Bình coi như cũng đã tận trung với lảo…

Ly Bình trong lòng kích động,mừng rở…mấy ngày nay hắn đang chịu nhiều áp lực từ phía bên vợ sắp cưới…bà mẹ vợ tương lai nhìn hắn với ánh mắt ngờ vực…Lý Bình hiểu bà nghỉ gì,điều bà sợ cũng là điều hắn đang sợ:một khi Chủ tịch Quang hạ đài mà hắn chưa được điều động…có nghĩa là cố gắng của hắn từ 5 năm nay coi như công dã tràng…sau nầy hắn khó mà ngóc đầu lên cho dù hắn có tài…khó kiếm lãnh đạo khác chịu dùng hắn…nói tóm lại là giấc mơ làm quan của hắn chấm hết…

Kinh nghiệm từng trãi,hắn cố đè nén sự vui mừng…đây là điều tối kỵ của thư ký khi lảnh đạo đề bạt mình…Lý Bình bình thản nói:

-Tôi lúc nào cũng tuân theo sự an bài của lãnh đạo…

Lại Đức Quang mĩm cười gật gù:

-Mai nầy tùy theo cậu hành xử…tôi tin tưỡng cậu biết làm thế nào…dù cậu có quyết định thế nào tôi cũng ủng hộ cậu…

Lý Bình hít một luồn khí lạnh…lảnh đạo đúng là lảnh đạo…âm hiểm,gian trá …Lý Bình biết lảnh đạo không ngừng quan sát hắn…chỉ cần 1 câu trả lời sai là vạn kiếp bất phục…

Mai nầy nếu Lý Bình có thể là Chủ tịch huyện…hắn không thể đứng một mình,phải tìm chổ dựa.Lại Đức Quang hạ đài,như vậy trong tương lai,trên chính trường Hậu Giang, rỏ ràng chỉ còn có hai phe phái sẻ đấu đá nhau khốc liệt:Phe của Chủ tịch tỉnh và phe của Lương học Hửu.Lý Bình muốn đứng vững ở vị trí Chủ tịch huyện,hắn nhất định phải chọn một…

Người làm Chủ tịch Quang hạ đài cũng chính người làm Lương Học Hửu thượng vị,như vậy nếu Lý Bình hắn núp bóng Lương Học Hửu sẻ làm Chủ tịch Quang khó chịu…

-Mai nầy nếu có thể,thuộc hạ sẻ báo cáo công tác với Chủ tịch Phong…

Lý Bình cúi người đáp…

Câu nói của Lý Bình nghe rất khách sáo nhưng thể hiện một trình độ chính trị lảo luyện của hắn…Chủ tịch Huyện không thể nào báo cáo công tác với Chủ tịch tỉnh…hai cấp bậc cách nhau quá xa…Lý Bình nói câu nầy là muốn nhờ Lại Đức Quang ‘đánh tiếng’ với Chủ tịch Phong là hắn muốn nương nhờ…như vậy nếu Lại Đức Quang đồng ý thì tốt còn nếu không thì Lý Bình hắn sẻ đứng một mình sao?…Lý Bình biết chắc chắn điều nầy sẻ không xãy ra…

-Hahaha..thôi được…cậu lui xuống đi…Lại Đức Quang ánh mắt nhìn thư ký mình với vẻ tán thưởng…

Lý Bình lui ra ngoài,hắn cãm thấy mồ hôi lạnh toát sau lưng….thầm mừng rở đã thoát qua sự khảo hạch của lảnh đạo…

Nhưng Lý Bình có nằm mơ cũng không ngờ hắn đang Quang lợi dụng làm con cờ cho lảo trong một âm mưu vô cùng thâm độc…

Đẩy Lý Bình ‘nương nhờ dựa dẫm’ Phong Chủ tịch …là một nước cờ quan trọng của Lại Đức Quang.
Từ lâu Quang cũng thèm thuồng vợ sắp cưới của Lý Bình,lảo đang kiên nhẩn chờ đợi thời cơ…đề bạt Lý Bình,lúc đó lảo sẻ bóng gió gợi ý để hắn đưa vợ cho lảo đụ …lảo sẻ cho hắn nhiều chổ tốt…dìu dắt hắn tiến xa trong quan trường.Quang tin tưởng với miếng mồi như vậy…Lý Bình khó mà từ chối…

Tiếc thay người tính không bằng trời tính…bây giờ có nói…Lý Bình chắc chắn sẻ không đồng ý rồi vì lảo sắp hạ đài…lảo không còn bao nhiêu quyền lực.

Quang biết Phong Chủ tịch không khác gì mình,cũng là con quỉ dâm dục…Lý Bình nương nhờ núp bóng lảo Phong…vợ sắp cưới của hắn sớm muộn gì cũng bị Phong Chủ tịch gạ đụ trong một cuộc giao dịch nào đó…Điều nầy Quang có thể chắc chắn…Cả hai đã từng là đồng minh,từng là kẻ thù bấy lâu nay…Quang hiểu rỏ con người nầy,tính tình dâm dục,là cáo già thành tinh,chỉ cần có chút phong hiểm,lảo Phong sẻ không ló đuôi cáo…vì vậy lảo luôn bình an vô sự…

Lần nầy,vợ Lý Bình xuất thân bình dân,Lý Bình cũng chỉ là Chủ tịch huyện…địa vị so với Chủ tịch tỉnh cách quá xa…độ nguy hiểm hầu như không có…Lảo Phong nhất định sẻ ‘đớp’ mồi…hahaha…

Quang cười âm hiểm…lảo không tốt như vậy…để Phong Chủ tịch hưởng được cái thân thể mà chính lảo đã thèm thuồng từ lâu…không có ai ngu vậy…

Quang trù tính:”Nếu lảo Phong muốn được vợ Lý Bình để giúp Lý Bình lên cao..có hai kịch bản có thể xảy ra…thứ nhất Lý Bình có thể tiếc vợ đẹp,nhưng sợ thế lực của lảo Phong,sẻ đến nhờ Quang can thiệp…chừng đó lảo sẻ danh chánh ngôn thuận làm người tốt đứng ra bênh vực lẻ phải,kéo Phong Chủ tịch xuống nước…

Kịch bản thứ hai là nếu Lý Bình chịu bán vợ cầu vinh…Quang cũng sẽ có cách thu thập bằng chứng kéo Phong Chủ tịch xuống đài vì tội gian dâm vợ thuộc hạ…Đường nào cũng đưa Phong Chủ tịch về La mả…

“”Lại Đức Quang sẽ không bao giờ chịu thiệt…một mình tao hạ đài à? Không dể như vậy…tao sẻ kéo một vài người chết chùm thôi…Quang cười lạnh.

*

* *

5
1
vote
Article Rating

Bạn có thấy truyện này hay không?

Nếu bạn thấy chương truyện này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3

Có thể bạn thích

Xem thêm
Những truyện hentai được đề xuất ngẫu nhiên, Hentaimanhwa.net tin rằng bạn sẽ thích

Bình luận

Theo dõi
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Các phản hồi
Xem tất cả bình luận